Viết để đọng lại
Cũng không có nhiều cảm xúc để viết lắm, nhưng thấy mình cần 1 sự tĩnh lại. Mình dường như đang dần lấn vào vòng xoáy. Cần nhìn lại, để tĩnh tâm, để suy xét, để hành động…
Thấy rằng, dạo gần đây mình như thế này:
– Nói nhiều hơn
– Nói to hơn
– Chửi nhiều hơn những câu kiểu vô bổ “con lợn, con nhợn, con gà…”
– Cười to nhiều hơn
– Đùa cợt nhiều hơn
– Nhạo báng nhiều hơn…
– Ít lắng nghe hơn
– Ít suy xét hơn
– Vô duyên
Mà mỗi khi nhanh thì không kịp quan sát hết những phần chìm của hiện tượng, vấn đề! Chẹp,
Ngày hôm nay đi trà chanh với 1 chị và 1 bạn…cùng 1 anh bạn của chị ấy…Trà hôm nay không ngon như mấy bữa trước…quán khác mà! Cơ mà hôm nay mình định là mời trà chị ấy đấy chứ! Nhưng chị đi cùng 1 anh bạn của chị, thế là anh ấy trả tiền, bữa khác phải mời chị ấy mới được! ^^
Tậm sự với chị mấy chuyện liên quan đến công việc 1 chút, đời sống tình cảm 1 chút…cũng không có gì đặc biết. Rồi đến chị bày trò cho bọn mình! Mấy trò ấy thiệt hay…”Tư duy theo lỗi mòn”….cái này thật khó để thoát khỏi nó. Nó cũng có cái tốt cái xấu, nhưng để tận dụng hết cái tốt thì khó, mình thấy khó…Mình cần luyện vẽ nhiều hơn nhỉ, không cần chú trọng các tiểu tiết nữa, cứ thế mà phóng bút thôi…^^
…Lấy xe và về nhà, lạnh, cảm giác như mùa đông đến nơi ấy! Gió lạnh…lạnh từ trong lạnh ra, sởn cả gai ốc^^ Mùa đông này mình sẽ phải mặc nhiều áo ấm hơn, vì mình đi xe máy mà! ^^ Mình phát hiện ra là, nếu mỗi khi cảm thấy trống vắng trong lòng, hoặc nhớ đến người mà mình không nên nhớ thì phải đi tìm những cảm xúc mới hay hơn, tích cực hơn để lấp đầy nó! ^^ Lạnh, có nên đi tắm không nhỉ? Oh O4 phút rồi, khuya lắm rồi, sáng mai dậy tắm nhé! ^^
[Man mác 1 nỗi buồn trong lòng, biết nó là gì? Nhưng không muốn đối mặt với nó vì đối mặt với nó mình cũng chả biết phải làm sao! kệ nó đi, cuộc sống là thế! Nỗ lực và cố gắng vì những điều tốt đẹp hơn! ^^]
Hà Nội đang bước vào mùa hoa sữa. Có nhiều người thích mùi hoa này, nhưng không hiểu sao mình không thích…Dù chỉ là thoang thoảng…Nhớ lại lần đầu tiên được chở đi dưới con đường hoa sữa đẹp nhất Hà Nội mà cảm xúc cũng chả có nhiều! ^^ Với mình mùi hoa sữa nồng, và mình thì chỉ thích sự dịu nhé, hoa sữa không có điều đó…
Còn cả cái này nữa, mình để ý thì thấy người ta thật dễ dàng để nói hoặc thể hiện niềm vui thích trước cái gì đó đẹp, ngon, thú vị…chỉ qua lời người khác miêu tả mà chưa cảm thấy thật sự như thế nào cả? Người ta khen món ăn ngon trong khi mình không thấy ngon lắm, tầm tầm, phải chăng mình không thích đồ ăn, không có tí khướu ẩm thực tẹo nào? Kệ, mỗi con người là 1 tiểu hành tinh ẩn chứa biết bao điều thú vị! Nếu có cơ hội thì hãy tận dụng để khám phá…^^